CHIẾC MŨ BẢO HIỂM

Ngày 21/02/2020 |11 Lượt xem

Tôi biết và chơi với một người từ chiến khu xuống (theo cách nói của những năm mới giải phóng-1975). Anh rất vô tư chơi với anh em,bạn bè. Theo anh chiến tranh bom đạn ác liệt, mình may mắn sống sót, lành lặn. Hòa bình, tự cho mình sống thoải mái một chút cho bõ những ngày chiến tranh cực khổ.Vậy nên gần hai chục năm sau giải phóng, anh vẫn lọc cọc với chiếc xe đạp cà tàng. Gia đình ở quê, vài tuần anh mới tranh thủ về thăm một lần,anh di chuyển bằng hai loại phương tiện, thô sơ và cơ giới đó là xe đạp, xe đò. Đi xe đạp ra bến xe, bỏ xe đạp lên xe đò.

Thấy anh “hoàn cảnh”anh em trong cơ quan động viên anh giành dụm,phần thì mọi người gom góp cho mượn. Thế rồi anh cũng sắm được chiếc xe máy “bardam”cũ. Vào những năm chín mươi, chưa có quy định đi mô tô, xe máy phải đội mũ bảo hiểm, hơn nữa chạy xe 50 hồi đó mà đội mũ bảo hiểm trông kỳ lắm. Có người còn ví giống như” đội nồi cơm điện”. Thế mà cứ chạy xe là anh đội mũ bảo hiểm.

Vào một sáng chủ nhật, tôi nhận tin Anh bị tai nạn giao thông khi trên đường về quê bằng xe máy,được cấp cứu tại bệnh viện Đa khoa. Anh em chúng tôi thông tin cho nhau và tổ chức vào thăm.. Nhìn thấy anh toàn thân băng bột trông giống như tổ sâu cuốn lá. Được người thân của anh cho chúng tôi hay. Anh chạy xe về gần nhà thì va chạm với chiếc xe công nông. Với những vết thương ở tay, chân và thân người. riêng đầu không ảnh hưởng gì.Tuy rất đau nhưng tỉnh táo. Anh nhận biết chính xác từng người trong anh em chúng tôi. Sau phần thăm hỏi nạn nhân, được bác sĩ trực, tiếp chúng tôi và thông báo: Những vết thương trên người ban của chúng tôi chủ yếu là phần xương, bị gãy kín.Được cấp cứu, xử lý kịp thời nên không có gì phức tạp, khoảng một tháng sẽ cắt bột và một thời gian ngắn sau đó mọi sinh hoạt của anh sẽ trở lại bình thường.

Đúng như lời Bác sĩ bệnh viện trao đổi, hơn tháng sau Anh được xuất viện, khỏe mạnh. Chúng tôi tổ chức bữa cơm gặp mặt nhau để chúc mừng Anh, tuy bị tai nạn, nhưng may là đã qua khỏi.Anh xúc động với vẻ nghiêm túc chia sẻ: Cám ơn các bạn, đã luôn quan tâm đến tôi, khi bị tai nạn nằm tại bệnh viện và buổi gặp mặt hôm nay. bị tai nạn nghiêm trọng,song mình còn sống để được ngồi với các bạn tại đây là do “ mũ bảo hiểm”. Tai nạn làm gãy tay, gãy chân, gãy cả xương sườn, trên người tôi, chỗ nào có xương cũng bị gãy, trừ đầu không “gãy”nhờ có mũ bảo hiểm. Từ nay, còn chạy xe, không bao giờ tôi rời mũ bảo hiểm, vì nó đã cứu sống tôi!

Chắc đây không phải là bài học của riêng Anh!

  • Chia sẻ :
Đào Hồng Bôn